Triều Đại Thiên Chúa đang đứng lù lù trước mặt
THỨ NĂM TUẦN XXXII TN
Triều Đại Thiên Chúa đang đứng lù lù trước mặt
Lc 17,20-25 ; Plm 7-20
Với người Pha-ri-sêu
“Người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến”.
Người Pharisêu đặt câu hỏi này có ý gì đây ? Tại sao người
Pharisêu lại quan tâm đến chuyện này ?
Người Pharisêu chuyên cần suy niệm, giải thích Kinh Thánh và quyết
tâm tuân giữ tỉ mỉ mọi khoản luật, thành văn cũng như truyền khẩu. Vì thế người
Pharisêu đặt câu hỏi cũng không lạ gì nhưng Triều Đại Thiên Chúa đến có ý hướng
nào ?
Có phải Triều Đại Thiên Chúa đến để đưa dân tộc đến chỗ vinh hoa
phồn thịnh, giải thoát khỏi ách nô lệ, sức mạnh quân sự bách chiến bách thắng….
Do đó Đức Giêsu trả lời “Triều Đại Thiên Chúa không đến
như một điều có thể quan sát được.
Và người ta sẽ không nói : ‘Ở đây này !’ hay ‘Ở kia kìa !'”.
Đức Giêsu trả lời như thế thì người Pharisêu có hiểu nổi không nhỉ
?
Người Pharisêu có cho là Đức Giêsu bị “hoang tưởng” không ?
Nhất là “vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông”lại
càng khó hiểu tợn, bởi vì Triều Đại Thiên Chúa đang đứng
lù lù trước mặt các người mà các người có nhận biết, có khám phá ra
đâu.
Các người còn cấu kết với các phe phái khác để bắt lỗi, tìm cớ mà kết án và giết chết
Triều Đại Thiên Chúa đi cơ mà !
Ngày nay được học giáo lý từ thuở nhỏ, vẫn thuộc lòng câu hỏi :
Đức Chúa Trời ở đâu ?
Thưa Đức Chúa Trời ở khắp mọi nơi trên trời dưới đất cùng hỏa ngục
nữa !
Áp dụng câu trả lời này vào cuộc sống để sống gắn bó tương quan
thân tình với Chúa quả thật là quá khó.
“Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20)
Điểm căn bản của người được hoán cải là..
nhận ra có Chúa ở cùng, ở rất gần ngay trong lòng
để rồi từ đó có một sức sống mới với những hoa trái của Thánh Thần “bác
ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết
độ” (Gl 5,22-23).
Vậy Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa cộng đoàn, gia đình chúng ta và ngay trong lòng
mỗi người chúng ta.
Với các môn đệ
“Sẽ đến thời anh em mong ước được thấy một trong những ngày của
Con Người thôi, mà cũng không được thấy”.
“một trong những ngày” Có
thể hiểu là diễm phúc thay cho các môn đệ sống trong thời gian ấy, có Thầy
Giêsu ở ngay bên, được cùng ăn cùng uống với Thầy, được Thầy hướng dẫn chỉ bảo
cho đường lối của Nước Trời không còn úp mở
“Thầy đã dùng dụ ngôn mà nói những điều ấy với anh em. Sẽ đến giờ
Thầy không còn dùng dụ ngôn mà nói với anh em nữa, nhưng Thầy sẽ nói rõ cho anh
em về Chúa Cha, không còn úp mở” (Ga
16,25)…
nhưng rồi cũng phải thú nhận giới hạn của con người mà phải nhờ
đến Chúa Thánh Thần “Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai
đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại
mọi điều Thầy đã nói với anh em” (Ga 14,26).
Con người ngày hôm nay không có được diễm phúc “một trong
những ngày của Con Người” như các môn đệ khi xưa, không được cận kề
bên Thầy Giêsu trong ba năm Thầy đi rao giảng vì thế “mong ước được
thấy một trong những ngày của Con Người thôi, mà cũng không được thấy”
nhưng Chúa đã chẳng để cho ai thua thiệt, Chúa vẫn ưu ái hết mọi
thời…
Những con người khao khát gặp gỡ Chúa thì Chúa vẫn đang ở
lại trần gian để con người được gặp gỡ.
Chúa đó ! Chúa Giêsu Thánh Thể vẫn đang ở lại đó cho những ai muốn
có ngày sống gần gũi với Ngài như các môn đệ thì cứ tự nhiên đến tiếp xúc với
Ngài, ở cần kề với Ngài, bày tỏ nỗi lòng với Ngài… có ai cấm đâu ?
“Anh em hãy ở lại trong tình thương của
Thầy” (Ga 15,9).
Ngày nay con người còn diễm phúc hơn nhiều so với thời các môn đệ
vì Chúa ở rộng khắp nên đi đâu, tới đâu, ở đâu vẫn cứ gặp…
Vì thế “Người ta sẽ bảo anh em : ‘Người ở kia kìa !’ hay
‘Người ở đây này !’ Anh em đừng đi, đừng chạy theo”.
“Vì ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương
trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người”.
Ngày cánh chung Chúa xuất hiện như thế nào hay nói khác là biến cố
Chúa ngự đến lần cuối trong lịch sử nhân loại thì chưa ai biết xảy ra vào lúc
nào nhưng sự kiện đi trước sự hiện diện như bài Tin Mừng này đã diễn tả là ánh
chớp chói lòa từ chân trời này tới chân trời kia…
“Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới
đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. Người ta sợ
đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực
trên trời sẽ bị lay chuyển.
Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang
ngự trong đám mây mà đến. Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng
thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.” (Lc 21,25-28)
Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên…Chúa đến gặp con cái loài
người “trong ngày của Người”
mà nếu chúng ta quen sống gắn bó với Chúa trước đó rồi (phần
trên) thì chúng ta không còn hồi hộp lo lắng sợ hãi…
ÔTC
Leave a Comment