Người truyền giáo sống Tin mừng Yêu Thương
Người truyền giáo sống Tin mừng Yêu Thương
Truyền giáo là lẽ sống của Giáo Hội. Giáo hội không
truyền giáo là Giáo hội đã đánh mất căn tính của mình và cũng đánh mất niềm vui
của sứ vụ.
Năm xưa Chúa Giê-su đã tuyển chọn 12 tông đổ để huấn
luyện thành người truyền giáo và Ngài đã ra lệnh cho các ông “Anh em hãy đi
khắp tứ phương thiên hạ mà loan báo Tin mừng”. Ngài còn chọn thêm 72 môn đệ để
thêm những cánh tay, những đôi chân ra đi đến với muôn dân.
Phúc âm kể rằng sau khi các ngài ra đi nhân danh Chúa
để chữa lành bệnh tât, xua trừ ma quỷ và loan báo về Nước Thiên Chúa, các ngài
đã vui mừng trở về kể với Thầy Giê-su về thành quả họ đã làm được. Chúa Giê-sua
đã cùng các ngài tạ ơn Chúa Chavà qua đó Chúa cũng nói với các ngài đừng chỉ
vui mừng vì thành quả mình làm được nhờ nhân danh Chúa mà hãy cảm tạ vì qua
những việc làm đó “tên các con được ghi trên trời”.
Hôm nay nhân ngày truyền giáo liệu rằng chúng ta đã có
thành tích nào để kể với Chúa.
Suốt năm qua chúng ta đã nhân danh Chúa để làm gì?
Công việc chúng ta khi đến với anh em chúng ta đã xua trừ sự dữ ra khỏi môi trường hay chỉ an phận thủ thường?
Chúng ta đã có chương trình phục
vụ bệnh nhân để chữa lành cho họ, hay cũng theo chủ trương “mackeno””của thói đời?
Chúng ta đã thực sự dám dấn thân để bảo vệ công lý và nâng đỡ
kẻ yếu đuối hay chỉ bàn họp trên bàn giấy mà không đem ra thực hành?
Xem ra từng người chúng ta phải đấm ngực tạ lỗi với Chúa rất
nhiều. \
Nhìn lại những sinh hoạt của các
giáo xứ và giáo phận dường như chưa có một công việc truyền giáo cụ thể nào để giới thiệu về tình yêu và
lòng thương xót Chúa giữamuôn dân.
Dân oan rất nhiều nhưng không
thấy mục tử lên tiếng!
Xã hội đầy thị phi bất công nhưng
không thấy mấy ai dám dấn thân để đẩy lùi sự dữ!
Nhìn lại những sinh hoạt truyền giáo trong Giáo Phận
chúng ta chỉ thấy những buổi tọa đạm, những báo cáo thành tích nhưng xa rời với
thực tế.
Bởi vì thực tế có mấy linh mục tu sĩ đã dành thời giờ để
đến với lương dân?
Đôi khi còn có những tông đồ của Chúa xa rời đàn chiên
Chúa trao và cũng xa rời những con chiên không thuộc ràn mình?
Có mấy ai đã thực sự sống dấn thân vì người nghèo và
cho người nghèo đến quên bản thân?
Giáo phận Xuân Lộc đã đào tạo hàng ngàn tác viên Tin mừng nhưng
có mấy ai thực sự mong muốn tìm hiểu để trở thành nhà truyền giáo
hay chỉ là đến học vì bổn phận mà bề trên bắt đi?
Và sau khóa học thì mọi sự trở thành bình thường như
mọi ngày?
Cũngcó một vài nguời gọi là truyền giáo pa nô nhưng cũng chỉ
là những công chức ăn lương hàng tháng và đi dạo cho qua ngày!
Xem ra sự đào tạo này cũng chỉ mong cho các tác viên
ấy sống tốt là quý rồi và không trông mong với kiến thức lượm lặt mươi ngày có
thể đủ hành
trang ra đi loan báo Tin mừng!!!
Chúa Giê-su khi sai các tông đồ môn đệ ra đi truyền
giáo là Ngài ủy thác những công việc cụ thể.
Người tông đồ truyền giáo không phải là những người
chỉ nói thật hay để mị dân mà quan yếu là những hành vi cụ thể như: xua trừ sự dữ, xoa
dịu nỗi đau bệnh tật, nghèo đói của đồng loại. . .
Người tông đồ truyền giáo sống Tin mừng là Tin Mừng Của Yêu
Thương
qua tấm lòng quan tâm chia sẻ với mọi phận người, nhất là
những kẻ bé mọn mà Chúa gửi tới để ta bảo vệ chăm sóc.
Những năm gần đây chúng ta thấy có một hiện tượng rất
lạ là nhiều người trên khắp miền đất nước kể cả lương giáo hayđến cầu nguyện Lòng Thương Xót với cha Trần Đình Long.
Nhiều người nói rằng mình được ơn này ơn kia là do đến với cha Long lòng thương
xót, và chính cha Trần Đình Long cũng để những người được ơn công khai nói lên
ơn lành mình đã nhận được từ Lòng Thương Xót Chúa.
Những buổi cầu nguyện Lòng thương Xót Chúa với những
chứng nhân, cho tôi thấy những ai đến nơi đây cũng vui mừng như các môn đệ quay
quần bên Chúa để kể với Chúa là những ơn lành họ được đều là nhờ vào Danh Thánh
Lòng Thương Xót Chúa.
Thực hư của những chứng nhân chúng ta không dám phán
xét, nhưng đối với Chúa Giê-su thì “không ai nhân danh Thầy mà trừ quỷ mà lại
đi nói xấu Thầy”. Ở đây,ý Chúa muốn nói rằng nếu ai nhân
danh Chúa thì họ có thể làm nhiều chuyện phi thường dù họ không là môn đệ Chúa,
dù họ không phải là thánh nhân, nhưng Lòng Thương xót Chúa vẫn thi thố qua
những con người hèn mọn ấy.
Như vậy, việc truyền giáo chỉ thành công khi chúng ta nhân danh Chúa
mà làm.
Chúa không
đòi hỏi chúng ta bằng cấp tiến sĩ hay thạc sĩ,
Chúa cũng không đòi chúng ta là thánh nhân.
Chúa chỉ mời
gọi hết thảy mọi người tùy khả năng
hoàn cảnh mình để đến với anh em để giới thiệu về một Thiên Chúa gẫn gũi đầy yêu thương.
Xin Chúa giúp chúng ta biết truyền giáo khởi đi từ việc nhỏ nhất
trong đời thường
bằng việc nêu gương sáng cho tha nhân trong bổn phận và trong
việc bác
ái dấn thân xây dựng
thế giới ngày một tốt đẹp hơn. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Leave a Comment