Chúa chịu chết…thật uổng công !!!




Tiếp theo bài chia sẻ:
Công trình cứu chuộc vẫn còn nằm trong Tủ Lý Thuyết !!!
Chúng tôi bồi thêm một quả tạ:
Chúa chịu chết…thật uổng công !!!

Nhưng cuối cùng, chúng ta cùng nhau khám phá:
Chúa chịu chết…chẳng uổng công chút nào!!!

Chúa chịu chết…thật uổng công !!!

Lung Linh
Xin quý vị đừng vội gào lên:
Quân phạm thượng !!!
Lôi nó lên giàn hỏa!!! biến nó thành bó đuốc đáng nguyền rủa!!!
Chúng tôi xin trình bày từ đầu đến cuối hòan toàn dựa vào Kinh Thánh và kinh nghiệm sống thực sự.. không những của mình mà còn của nhiều bạn hữu khác nữa.
Truớc hết chúng ta trở về vấn nạn đầy nhức nhối:

Chúa chịu chết…thật uổng công !!!

Ngày xưa chúng tôi được dạy rằng:
Chúa đã chịu nạn chịu chết trên  cây Thánh giá để chuộc tội cho cả và thiên hạ.
Từ đó, chúng tôi tin “sái cổ”, tin chắc như đóng đinh vào cột.
Và chúng tôi truyền lại cho thế hệ sau chân lý cao cả này một cách xác tín cuồng nhiệt.
Nhưng tới tuổi “tam thập nhi lập”…bỗng nhiên, chúng tôi đặt lại cho chính mình một câu hỏi cực kỳ nghiêm túc:
Chúa đã chịu nạn chịu chết trên  cây Thánh giá để chuộc tội cho cả và thiên hạ. Tại sao mình không cảm nhận được điều này nhỉ?
Bí rị !!!
Tức quá, tôi đi hỏi những người bạn:
Này bạn, bạn có cảm nhận rằng Chúa đã chịu nạn chịu chết để chuộc tội cho bạn không?
Có anh lúc đầu tính gân cổ lên, hùng hổ tuyên xưng đức tin mạnh mẽ của mình…nhưng sau vài giây suy nghĩ..trán anh nhăn lại..và cuối cùng đành lắc đầu thở dài!!!
Có anh nhìn tôi ngạc nhiên… như tôi vừa rơi xuống trần gian này… từ một tinh cầu xa xôi nào đó. Nhưng suy nghĩ thêm một chút..anh ta liền nói:
Ừ nhỉ?? Thế mà bấy lâu nay mình cứ tưởng niềm tin này vững như núi Thái Sơn..hóa ra không phải như vậy.
Không chịu thua, tôi đi hỏi các linh mục:
Thưa Ngài, ngài có cảm nhận Chúa đã chịu chết để cứu chuộc ngài không??
Sao lại không?? Giáo hội dạy rõ ràng như 2 với 2 là 4 ..chẳng có gì phải nghi ngờ. Cậu định nghi ngờ cả Giáo Hội đấy hả???
Tuyệt vời, đức tin của ngài thật đáng nể. Vậy xin ngài kể lại cho biết cảm nhận rất riêng tư của ngài. Ngài cảm nghiệm được Chúa đã chịu chết để cứu chuộc ngài như thế nào??
Đầu hơi cúi xuống rồi mắt ngước lên bầu trời xa xăm, hy vọng tìm được câu trả lời cho ổn thỏa..nhưng cuối cùng, ngài khẽ lắc đầu:
Chịu chết!! Không trả lời được.
Tôi liền an ủi:
Thôi ngài ơi, đừng buồn làm gì. Chính các môn đệ thân tín nhất của Đức Giêsu cũng thế thôi. Ngay sau khi Thày chịu chết trên Thánh Giá, các ông quăng tất cả những lời Thày dạy xuống hồ Galilê. Công khó nhọc ba năm theo Thày, các ông vất xuống biển. Các ông quên béng cuộc biến hình huy hoàng trên núi Tabor, lủi thủi về nhà thả lưới bắt cá. Cắt đứt Tình Thày trò để khỏi bị người Do Thái truy lùng vì sợ rằng có liên quan tới tên Phạm thượng Giêsu!!!
Quý vị thấy đó, các môn đệ là người đã cùng ăn, cùng ở, cùng đi với Thày khắp miền Thập tỉnh suốt 3 năm trời, thế mà Cái chết của Thầy Giêsu cũng không ảnh hưởng một chút nào tới các ông chứ đừng nói tới việc trọng đại: cứu độ, cứu chuộc, chuộc tội.. nghe có vẻ xa vời quá!!!
Quả thật,  Chúa chịu chết…thật uổng công !!!

Nhưng…không lẽ chịu bó tay.com mãi sao???
Chúng tôi lao đầu, chúi mũi vào công cuộc nghiên cứu Kinh Thánh và tập sống những gì mình khám phá.
Sau một năm, chúng tôi kéo nhau đi uống café ăn mừng khám phá mới:
Chúa chịu chết…chẳng uổng công chút nào!!!
Ít nhất phải như vậy chứ, chúng tôi xin phép chia sẻ lại niềm hứng thú này:

Chúa chịu chết…chẳng uổng công chút nào!!!

Sau bao ngày miệt mài nghiên cứu Kinh Thánh, suy tư rồi tập sống, chúng tôi xin chia sẻ gọn nhẹ như sau:
Trước hết, chúng tôi dựa vào kinh nghiệm của Phaolô trong thơ gởi Timôthêô
Đây là lời đáng tin cậy: Nếu ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người. (2Tm 2:11)   
Quý vị thấy đó, điều kiện để cùng sống với Người, thì phải cùng chết với Người
Nhưng khổ nỗi..một bức tường sứng sững lại hiện ra:
Cùng chết với Đức Kitô..nghe có vẻ dễ như ăn cháo..
nhưng làm thế nào để cùng chết với Ngài???
Phaolô đã đề nghị rằng: Anh em cũng vậy, hãy coi mình như đã chết đối với tội lỗi, nhưng nay lại sống cho Thiên Chúa, trong Đức Ki-tô Giê-su. (Rm 6:11)   
Chết đối với tội lỗi !!!  đúng là chuyện không tưởng!! mỗi ngày các thánh còn lỗi bảy lần. Thế thì làm cách nào mà chết với tội lỗi được???
Chúng tôi đã có thừa kinh nghiệm thất bại chua cay mỗi khi ra sức chiến đấu với tội lỗi. Mười lần thì tới chín lần rưỡi bị thua thê thảm
Thì ra câu của Phaolô mở cánh cửa sinh nhưng lại bắt vượt qua cửa tử !! Chuyện này còn khó hơn lên trời

Nhưng không lẽ lại chịu bó tay????
Phải tìm cách khác thôi..
Chúng tôi lại loay hoay đi tìm “con đường sống” khác
Lại nữa, nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết,
thì Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết,
cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới. (Rm 8:11)   
À, thì ra thế, trong quá trình từ cõi chết sống lại, mình chẳng cần phải nhọc công bầy binh bố trận chiến đấu với tội lỗi..mà đơn giản chỉ cần đón nhận Thần Khí vào lòng mình.
Nói thì ngon lắm, nhưng tìm đâu ra con đường sống… giữa 198 câu nói tới Thần Khí nằm rải rác trong toàn bộ Tân Ước???
Vì thế chúng tôi phải đọc toàn bộ Tân Uớc, ghi chép những câu mình thích thú..
Mỗi người chọn một câu tâm đắc nhất nhưng tất cả đều quy về Thần Khí Thiên Chúa
·        Thật vậy, luật của Thần Khí ban sự sống trong Đức Ki-tô Giê-su, đã giải thoát tôi khỏi luật của tội và sự chết. (Rm 8:2)   
·        Nhưng anh em không bị tính xác thịt chi phối, mà được Thần Khí chi phối, bởi vì Thần Khí của Thiên Chúa ngự trong anh em. (Rm 8:9)   
·        Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa. (Rm 8:16)
·        Thật thế, tất cả chúng ta, dầu là Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã được đầy tràn một Thần Khí duy nhất. (1Cr 12:13)   
Thế rồi, mỗi người sống theo châm ngôn của riêng mình. Chúng tôi đua nhau tập sống miệt mài trong Thần Khí Thiên Chúa..
Thời gian đầu, chúng tôi chẳng cảm thấy gì..nhưng từ 6, 7 tháng sau, chúng tôi cảm thấy sự sống Thiên Chúa bắt đầu phát huy sức mạnh thần kỳ của Ngài
Chúng tôi không còn cảm thấy cám dỗ mạnh mẽ như xưa.
Chúng tôi nhìn đời bằng ánh mắt rất thoải mái, bình an.
Chúng tôi cảm nhận Lời Chúa rất nhanh và sâu sắc.
Chúng tôi vượt qua trở ngại, vượt khó khăn tương đối dễ dàng hơn trước nhiều.
Đặc biệt là chúng tôi khám phá ra rằng:
Chính sức mạnh, quyền năng của Thần khí Thiên Chúa
giải thoát khỏi ách nô lệ tội lỗi.
Từ đó, dù không cần phải nỗ lực chiến đấu với tội lỗi, chỉ cần dựa vào sức mạnh của Thần Khí Thiên Chúa, chúng tôi cũng có thể vượt qua tội lỗi tương đối dễ dàng.
Thực tế là, chúng tôi chỉ còn quan tâm tới việc sống trong Chúa, còn giờ đâu mà nghĩ tới tội lỗi nữa.
Câu nói bí hiểm của Phaolô… bây giờ lại trở nên dễ hiểu hơn nhiều.
Nếu ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người  
Chết ở đây mang ý nghĩa cởi bỏ con người cũ với lối sống xưa – hình ảnh của cái chết - để mặc con người mới, với lối nhìn mới để cùng sống với Người mỗi ngày.
Thêm vào đó, chúng tôi khám phá ra rằng: Cái chết của Chúa không phải như một lệnh tha của một tòa án để chúng ta được cứu chuộc một cách mơ hồ, khơi khơi.
Cái chết của Chúa cũng không phải như một sổ Visa để chúng ta có thể vào cửa Thiên Đàng…trong khi cả đời, chúng ta chỉ biết sống với “cái Tôi” của mình
Thực vậy, cái chết của Chúa mang ý nghĩa tâm linh mà chúng ta chỉ có thể hiểu được khi chúng ta thực sự sống trong Ngài.
Lúc này, chúng ta có thể reo lên:
   Chúa chịu chết…chẳng uổng công chút nào!!!


Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.