Chúa chọn - Một vấn đề nhức đầu
Chúa chọn - Một
vấn đề nhức đầu
Tâm
Linh Vào Đời
Chúa
chọn con!
Sướng thật!! nhưng Chúa chọn ai vậy?
Tất nhiên là chọn
linh mục chứ còn ai vào đây nữa.
Chúa chọn bằng cách nào mà hay quá vậy?
Ngày xưa trước 1975, việc Chúa chọn linh mục
đầy vẻ thánh thiện, đạo đức và nghiêm chỉnh theo hệ thống hòan tòan mang tính
cách tôn giáo khép kín.
Ngày
ấy, ban giáo sư Đại chủng viện sẽ có phiên họp cuối cùng để quyết định lên danh
sách chọn các tân chức. Sau đó mới là thời gian hồi hộp và căng thẳng khi tên
của các thày được thông báo về nhà quê,
và những nơi giúp xứ.
Chỉ
cần một lá đơn kiện – chưa cần biết thật hay giả, đúng hay sai. Đôi khi chỉ
cách ngày chịu chức một hai ngày. Lúc đó nhà thày như đám ma, thiệp báo tin vui
đã gởi, áo lễ đã may, chén thánh đã sẵn sàng cho cuộc vinh quy về làng. Tất cả
trở nên tang thương như thành phố sau cơn động dất!!!
Xin
mời thày chịu khó chờ điều tra cả năm trời. Hẹn mùa tuyển chọn năm sau. Cuối
cùng, nếu xuôi chảy, không có gì trục trặc xảy ra thày sẽ dược phục hồi danh dự
và “hân hoan bước lên bàn thánh”. Lúc đó người ta thầm thì với nhau:
Đúng là Chúa gọi nhiều nhưng chọn ít. Người
nào trung thành thì sẽ được thưởng công.
Nhưng
sau năm 1975, việc Chúa chọn trở nên khó hiểu vô cùng, vì việc tuyển chọn cuối
cùng thuộc quyền nhà nước. Thời gian đó, có thầy luôn đứng đầu sổ trong danh
sách giám mục chọn, nhưng vì gia đình có liên quan xa gần tới ngụy quân, ngụy
quyền.... nên nhà nước giam lại …xin vui chờ và đợi hết năm này qua năm khác…
Nói
theo thế gian: việc lựa chọn linh mục thuộc về quyền tối hậu của nhà nước.
Nhưng oái oăm ở chỗ:
Nhà
nước vô thần – chẳng tin có Chúa lại được quyền tuyển chọn cuối cùng và quan
trọng nhất để một người bình thưởng trở thành người có chức thánh.
Nhà
nước vô thần – chẳng tin có Chúa lại được quyền tuyển chọn cuối cùng và quan
trọng nhất để một thày “từ bụi tro, Chúa nâng con lên hàng khanh tướng”.
Đọc
tới đây, chắc chắn có những ý kiến phản bác ngay:
Đây
đơn giản chỉ là thủ
tục hành chánh của mỗi nước khác nhau. Nơi các nước tự do, quyền
tuyển chọn linh mục hòan tòan tùy thuộc vào tòa giám mục sở tại.
Với
con mắt Đức Tin, chúng tôi tin rằng dù người nào có quyền tuyển chọn, nhưng
cuối cùng cũng là thánh ý Chúa tác động vào. Nói cho cùng đó là ý Chúa muốn như
vậy.
Nói
như vậy là liên quan mật thiết tới vấn để rất gây cấn: Ý CHÚA
Tâm Linh Vào Đời sẽ khai thác đề tài gay go và dễ bị
ngộ nhận, dễ bị lạm dụng như một cái mũ to tướng và uy quyền để chụp lên đầu
những người khác không thuộc phe phái của mình.
-0-0-0-0-
Trong
lịch sử giáo hội thời Trung cổ, có vô vàn sử liệu khiến cho “vấn đề Chúa chọn” bị rối tung như hỏa mù.
Chúng
tôi chỉ xin trích một đọan khá ngắn trong trang Web chanthienmy.org
VietCatholic
News (30/04/2005) Vatican :
Khi
Đức Hồng Y Joseph Ratzinger, người con của vùng Barvaria- Đức Quốc, được tuyển
chọn lên ngôi Giáo Hoàng lấy hiệu là Biển Đức XVI vào ngày thứ Ba 19/4/2005,
Ngài là vị Giáo Hoàng người Đức đầu tiên sau 948 năm ngắt quãng
Tùy
theo thời gian và không gian, thật khó mà nói tân Giáo Hoàng Biển Đức XVI là vị
Giáo Hoàng người Đức thứ 6 hay thứ 7.
Nếu
tính Giáo Hoàng thứ 55 Boniface II (22/9/530- 17/10/532) là vị Giáo Hoàng người
Đức đầu tiên, mặc dầu ông bà cố là người Đức nhưng Ngài sinh trưởng tại Roma,
thì Tân Giáo Hoàng Biển Đức là vị người Đức thứ 7. Giáo Hoàng Boniface II được
vị Giáo Hoàng tiền nhiệm tuyển chọn lúc nằm trên giường bệnh sắp lâm chung là
Đức Felix IV.
Nếu
tính Giáo Hoàng thứ 138 Gregory là vị Giáo Hoàng người Đức đầu tiên sinh trưởng
tại Đức thì tân Giáo Hoàng Biển Đức XVI là vị người Đức thứ 6, như thế cả 5 vị
Giáo Hoàng tiền nhiệm sinh trưởng tại Đức đều được
Hoàng Đế tuyển chọn. Chỉ có duy nhất tân Giáo Hoàng Biển Đức XVI là được
tuyển chọn bởi Hồng Y Đoàn trong Cơ Mật Viện.
Không
một vị Giáo Hoàng tiền nhiệm người Đức nào trị vì lâu dài, vị Giáo Hoàng lâu
nhất kéo dài được 5 năm.
5 vị
Giáo Hoàng người Đức trị vì trong thế kỷ
thứ 10 và 11, vào thời điểm ấy khi triều Giáo Hoàng cũng là một quyền lực thế tục, và đề đạt những mục tiêu tôn giáo
và vật chất thường có nghĩa liên kết một cách chiến
lược với ngai tòa Phêrô và những ngôi vua vững chắc của Âu Châu.
Các người bảo trợ cho các Giáo Hoàng Đức là Hoàng Đế Otto III và Henry
III của đế quốc Roma. Otto và Henry
đã khai triển hóa Đế Quốc Roma. Sự cai trị của các nhà vua bao gồm nhiều đến
Trung Âu, Tây Âu và họ đã chiếm lãnh thổ tại Italia.
Hoàng đế Otto chịu trách nhiệm trong việc chọn một vị Giáo Hoàng
sinh trưởng tại Đức đầu tiên là một người
cháu và là một vị linh hướng riêng của Hoàng Đế lên ngôi, lấy tên là Giáo Hoàng
Gregory V, vị giáo hoàng thứ 138 trị vì từ năm 966 đến năm 999.
Để đền đáp lại, Giáo Hoàng Gregory V đã đội vương miện
cho Hoàng Đế Otto và tuyên bố Otto là người bảo vệ giáo hội, nghĩa là cho Hoàng Đế quyền
bính can thiệp vào nội bộ giáo hội theo ý mình.
Thế
nhưng thoạt đầu Giáo Hoàng Gregory V đã không được ổn thỏa trong công việc làm
một giáo hoàng người nước ngoài tại Roma. Vừa khi Otto rút trở về Đức, Gregory
V đã phải đối đầu với một cuộc nổi dậy do dòng dõi quý tộc Roma và đã trục xuất
đức Giáo Hoàng ra khỏi tỉnh thành. Một vị giáo hoàng khác đã được chọn để thay
thế Gregory V là ngụy giáo hoàng Gioan XVI.
Nhưng
sau đó Gregory V đã trở về lại Roma nhờ sự giúp đỡ của
quân đội hoàng gia Otto và chiếm lại được ngôi vị Giáo Hoàng, ngụy giáo
hoàng Gioan XVI bị vạ tuyệt thông. Gregory V
cũng đã ban ra sắc luật sẽ không có sự thỏa thuận cho giáo hoàng kế nhiệm trong
khi giáo hoàng đương nhiệm vẫn còn sống. Giáo Hoàng Gregory V qua đời vị bệnh
sốt rét, chưa tròn 30 tuổi.
Sau
đó không có một vị giáo hoàng nào người Đức nào được tuyển chọn mãi tới 47 năm
sau khi Henry lên ngôi hoàng đế đã thống lãnh vào lãnh vực chính trị triều giáo
hoàng. Trong 11 năm trị vì của Hoàng Đế Henry III kết thúc vào năm 1057, Henry đã chọn 4 vị
Giáo Hoàng người Đức duy nhất trước Đức Giáo Hoàng người Đức đương
nhiệm thứ 265 Biển Đức XVI. Đó là các giáo hoàng thứ 149 Clement II, giáo hoàng
thứ 151 Damasus II, giáo hoàng thứ 152 Leo IX (Thánh Giáo Hoàng), giáo hoàng
thứ 153 Victor II
Theo
sử gia Dòng Tên, Linh Mục John O’Malley giảng sư tại Học Viện Thần Học Dòng Tên
ở Cambridge, Mass. Hoa Kỳ cho biết, các Giáo Hoàng người Đức dưới thời Henry
III đã bắt đầu một cuộc cải tổ quan trọng được coi là cuộc cải tổ Gregoriô, vì
sau đó Đức Giáo Giáo Hoàng Thánh Gregory VII (giáo hoàng thứ 157) không phải là
người Đức đã kết thúc những công việc đã được khởi sự từ bốn vị Giáo Hoàng
người Đức. Được coi là vị giáo hoàng cải cách, đóng góp quan trọng trong lịch
sử giáo hội trong ngàn năm thứ nhất qua ngàn năm thứ hai. Đức Gregory VII được
phong chân phước vào năm 1584 và được Đức Phaolô V phong Thánh vào năm 1606.
Những
vấn đề quan trọng vào trước thời kỳ giáo hoàng của Hoàng Đế Henry là việc buôn bán thần thánh, buôn
bán các địa vị và bổng lộc trong giáo hội, và sự lạm dụng lan tràn đến
đời sống khiết tịnh trong thiên chức linh mục, thật vậy các linh mục đã lấy vợ hay sống chung với những nàng hầu.
Những
tư tưởng cải tổ xem ra hão huyền nhưng Hoàng Đế Henry đã chiếu cố tới.
Cha
Dòng Tên O'Malley nói “Nhà vua đã ghê tởm tới tình huống tại Roma và những cuộc
tranh giành ngôi giáo hoàng”.
Các
sử gia đã ghi lại trong năm 1046, đã có ba người tranh giành ngôi giáo hoàng,
nhưng Hoàng Đế Henry đã đến Roma và dàn xếp vấn đề bởi vì nhà vua nghĩ rằng
phải cần thiết đến một triều đại giáo hoàng kiên quyết để làm một cuộc cải tổ.
Thay
vì chọn trong số ba người đang tranh quyền giáo hoàng, thì Hoàng Đế Henrry đã chọn một giám mục trong đoàn tùy tùng của nhà vua để lên ngôi Giáo Hoàng lấy
tên Clement II và trị vì được 2 năm từ năm 1046-1047. Henry cũng phong tuớc cho mình là một quý tộc Roma, được quyền hành để tuyển chọn giáo hoàng.
Cha
O'Malley nhận định “Hoàng Đế Henry đã cứu vãn triều giáo hoàng”.
Hoàng
Đế cũng đã tôn phong các chư hầu chính trị trung thành tại Italia để củng cố
quyền hành của hoàng đế trong lãnh thổ Italia, vì Giáo
Hoàng trong thời kỳ này cũng là những người cai trị trong quyền bính thế tục
với quân đội và hải quân trong tay.
Trong
tiến trình này, Henry đã củng cố những phong trào giáo dân để tuyển chọn những
vị lãnh đạo giáo hội.
“Những
người cai trị thế tục trao quyền cho các giám mục và các đan sĩ bằng những cây
thánh giá và trao nhẩn của họ. Giáo dân thật sự chọn những người lãnh đạo và
phong cho họ những biểu tượng trong địa vị tôn giáo”.
Giáo
Hoàng Clement II đã công bố 40 ngày thống hối cho bất cứ ai đã được tấn phong
bởi các giám mục buôn thần bán thánh. Vào đầu tháng 10 năm 1047, Đức Clement II
lâm trọng bệnh và qua đời tại đan viện gần Pesaro , có tin đồn cho rằng Giáo Hoàng kế vị Biển Đức IX đã bỏ thuốc độc. Vào năm
1942, khảo nghiệm hài cốt Đức Clement II, người ta khám phá ra ngài đã bị nhiễm
thuốc độc.
Khi
Đức Clement II qua đời, Hoàng Đế Henrry với tước hiệu Quý Tộc Roma chỉ định
Poppo là Giám Mục tại Brixen lên ngôi. Tuy nhiên trong lúc trống tòa Giáo Hoàng Biển Đức IX giành lên ngôi, nhưng Hoàng Đế
Henry đã hăm dọa sẽ kéo quân về. Giám Mục Poppo đã lên ngôi lấy tên hiệu là
Giáo Hoàng Damasus II (17/7/1048), chỉ lên ngôi được 23 ngày qua đời vào ngày
9/8/1048, nguyên nhân ghi lại cho rằng ngài bị thuốc
độc nhưng lý do chính có thể là bị sốt rét trong khi ở Palestrina để
tránh mùa hè đổ lửa tại Roma.
Các
Đức Giáo Hoàng của Hoàng Đế Henry đã triển khai tác phong quân chủ triều giáo hoàng
trong giáo hội.
Theo
sử gia Dòng Tên, Cha O'Malley nói các giáo hoàng đã bắt chước kiểu cách cai trị của chế độ
quân chủ!!! không chỉ riêng trong việc quản trị các lãnh thổ của họ
nhưng cả đến công việc điều hành nội bộ, một kiểu cách vẫn còn tiếp tục cho đến hôm nay!!!
-0-0-0-
CÁCH ĐẶT VẤN ĐỀ CỦA TÂM LINH VÀO ĐỜI
Qua
tất cả những sự kiện trên, Tâm Linh Vào Đời tự
đặt ra cho mình những VẤN ĐỀ rất nghiêm chỉnh.
Tất
cả những chức vụ trong giáo hội có thực sự là do chính Chúa chọn không?
1. Về
mặt lý thuyết
Nếu
chấp nhận vấn đề “Chúa chọn”.. sẽ sinh ra một số mâu thuẫn sau đây:
Nếu
Chúa chọn một số ít người thì sẽ dẫn tới tình trạng “Con yêu con ghét”. Chọn con yêu, bỏ
bê con ghét. Mâu thuẫn với tình yêu Chúa vô biên.
Nếu
Chúa chọn một số ít người thì chỉ những người được chọn là con của Chúa thôi
sao
Làm
một thống kê nho nhỏ. Trên trái đất khoảng hơn 6 tỷ người. Khoảng một tỷ người
biết Chúa, thế mà Chúa chọn tối đa là 10% ,
vậy
900 triệu người còn lại cộng với 5 tỷ người không biết Chúa thì sẽ ra sao?
Không
lẽ họ không phải là con Chúa sao??
Họ từ
lỗ nẻ chui lên chắc?? Chúa không công bằng!!!
Rõ ràng là con yêu con ghét như người cha
bủn xỉn nhân loại.
Lẽ ra
Chúa phải yêu mọi người bằng nhau chứ!!
Mẫu
thuẫn với tình yêu vô biên của Chúa.
Chúng
tôi xin minh họa một chuyện vui do Linh mục Melo viết
Những
người đàn bà đạo đức nói với nhau:
Cám ơn Chúa. Đêm hôm qua, mấy quả bom đều
rơi vào những làng xóm chung quanh. May sao, làng có đạo của mình vẫn bình an.
Tạ ơn Chúa!!!
Như
vậy, nếu chấp nhận vấn đề Chúa chọn.. thì kẹt cho Chúa quá, oan cho Chúa quá!!
Hiện
nay, người ta đổi mới quan niệm Chúa chọn bằng quan
niệm Ơn Gọi.
Quan niệm này cho rằng: không phải chỉ có Ơn Gọi linh
mục, Ơn Gọi tu sĩ… mà còn có Ơn Gọi hôn nhân, Ơn Gọi độc thân, thậm chí còn có
thể thêm Ơn gọi Độc thân - ở vậy; Ơn gọi ở góa. (góa chồng hoặc góa vợ)
Quan niệm Ơn Gọi
này nghe có vẻ hợp lý hơn.
Và như vậy chúng ta có thể kết luận: Qua các loại Ơn
Gọi khác nhau, ta có thể nói Chúa gọi tất cả mọi người – không trừ ai.
2. Về
mặt thực tế
Việc
Chúa chọn thật là khó giải thích khi những cuộc tuyển chọn đó lại là
Do
các hoàng đế chọn giáo hoàng sao cho có lợi đế quốc của mình
Có
những liên minh
ma quỷ giữa hoàng đế và giáo hoàng theo kiểu đền ơn đáp nghĩa để
củng cố ngai vàng trần gian của mình
Có
những cuộc buôn
thần bán thánh – mua bán các địa vị và bổng lộc trong giáo hội
Vì
ngai vàng, các giáo hoàng có thể đầu độc nhau
Để
củng cố ngai vàng, các giáo hoàng đã triển khai tác phong quân chủ triều giáo hoàng
trong giáo hội.
Các giáo hoàng đã bắt chước kiểu cách cai trị của chế độ
quân chủ không chỉ riêng trong việc quản trị các lãnh thổ của họ
nhưng cả đến công việc điều hành nội bộ, một kiểu cách
vẫn còn tiếp tục cho đến hôm nay.
Viết như thế này có vẻ như vạch áo cho người xem lưng, nhưng chúng
tôi nghĩ rằng đã tới lúc những người Kitô hữu trưởng thành cần biết để nhìn lại
chính mình và nếu có thể được, chúng ta sẽ cùng với các linh mục quản xứ xây dựng giáo hội
tại giáo xứ của một tốt đẹp hơn, thánh thiện hơn.
Hầu như không gì còn có thể giấu giếm được trong thời
buổi bùng nổ thông tin trên internet tòan cầu hiện nay.
TÌM HIỂU NGUYÊN NHÂN
Nguyên nhân nào khiến dẫn tới quan niệm Chúa chọn?
Có lẽ do người ta vẫn còn mang não trạng Cựu ước:
Thiên Chúa là Vua,
Do-Thái là dân riêng của Ngài
Chúa nâng linh mục từ bụi tro lên hàng Khanh tướng
giống như các
quan lại phò tá ông Vua Thiên Chúa.
Tất nhiên, giáo dân được coi như thảo dân cỏ rác.
Thảo dân này quá xa cách vị Vua các vua , Chúa các Chúa nên mới sinh ra chuyện
linh mục khanh tướng “thay mặt Chúa ở trần gian”
Chúng tôi cho rằng: Đây chính là nguyên nhân dẫn tới quan niệm “Chúa
chọn”.
Leave a Comment