Tôi chọn Công Trình Của Chúa..hay là Tôi chọn Chúa
Tôi chọn Công Trình Của Chúa..hay là
Tôi chọn Chúa
Tôi
chọn Công Trình Của Chúa..hay là Tôi chọn Chúa.
Vấn đề này dễ dàng, thực tế và cũng cực kỳ quan trọng
mà ai cũng có thể thực hiện được.
Nhưng tiếc một điều là người ta thường chọn “Công Trình Của Chúa” chứ
không chọn Chúa.
Là
linh mục, tôi lo thực hiện các mục vụ của mình:
Trong khi làm lễ, cầm Chúa trong tay nhưng cả ngày
chẳng nhớ Chúa một vài giây, lấy tư cách gì để thực sự sống kết hiệp với Ngài!!!
Việc quan trọng như vậy mà còn không thực hiện được
thì những việc khác như giải tội, rửa
tội, xức dầu..thì ăn thua gì!!!
Trên
tòa giảng cũng vậy, chỉ cần vài cú click chuột, đã có
trong tay cả chục bài giảng trên mạng, chỉ cần xào nấu lại một chút là một linh
mục có thể giảng lễ Chúa nhật một cách ngon lành..giảng những điều của người khác chứ
không phải giảng những
điều mình
sống, những điều mình thực sự cảm nghiệm.
Như thế là thợ giảng chứ không phải người loan báo Tin
mừng..Chỉ vỉ bản thân linh mục có Tin Mừng gì đâu mà loan báo!!!
Tôi “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Là
huynh trưởng chóp bu của các hội
đòan, cộng đòan..tôi lo lắng sao cho cộng đòan ổn định theo sự điều hành của
tôi trong trật tự. Bảo sao nghe vậy, mọi người một ý một lòng theo tiêu chuẩn
của tôi..
Nếu cộng đòan lớn mạnh, tôi tạ ơn Chúa. Nếu tinh thần
anh em yếu kém đi, ngày càng giảm số lượng thì tôi lại lừa bịp chính mình bẳng lập luận
rất chi là hữu lý: chỉ cần chất chứ không cần lượng. Kiểu nào tôi
cũng cho là tốt..cứ việc an tâm mà lo cho công trình của Chúa. Riêng bản thân
tôi, suốt ngày lo
cho cộng đoàn, nên chẳng còn giờ để nhớ mà sống với Ngài.
Tôi “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Là
thành viên trong hội đồng giáo xứ tôi
gần như suốt ngày ở trong nhà xứ. Chúa ban cho tôi khá nhiều tài năng, nên tôi
kiêm nhiệm mấy chức vị trong ban điều hành. Tôi như chiếc chong chóng.. chưa
hòan thành công việc này đã phải quay sang việc kia..mà tòan là những việc quan
trọng..Làm như thể không có tôi thì thiên hạ chết hết, chẳng ai biết đường nào
mà lần. Bận rộn quá đến nỗi đôi khi chẳng thiết gì tới ăn uống.
Tôi “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Là
ca trưởng, tôi phải luyện tập ca viên
của mình hát thật hay. Hay hơn tất cả các ca đoàn khác trong giáo xứ. Hôm nào
ca đòan hát thành công, tôi âm thầm lắng nghe xem người ta có khen ca đòan mình
không.
Tôi “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Là
thành viện Legio, tôi đọc kinh cho kẻ
liệt, chăm sóc người ốm đau..tôi rất hãnh diện vì nhiều người đã nức nở khen
ngợi công khó của tôi.
Nhiều người còn cảm ơn tôi hết lòng bằng những lời nói
trong rưng rưng nước mắt. Thật là thích
thú biết bao..thích thú đến nỗi tôi sẵn sàng bỏ bê chồng con, mặc cho bố con nó
ăn uống ra sao cũng được vì tôi đang lo tìm kiếm nước Trời!!!
Tôi “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Một minh chứng hùng hồn mà có lẽ rất nhiều người biết
đó là chính cố
Hồng y mục Nguyễn Văn Thuận –
khi còn là giám mục - đã chia sẻ trong “Năm chíếc bánh và hai con cá”. Trong lúc đang hăng
say trong công trình Công giáo Tiến hành một cách rầm rồ với một tương lai ngày
càng thành công rực rỡ.
Đùng một cái, sau biến cố 1975, ngài bị bắt vào tù.
Trong tù ngài mới chợt khám phá ra rằng suốt thời gian hăng say miệt mài trong
công cuộc phát triển Công giáo tiến hành, còn chhính Chúa thì ngài không quan
tâm lắm…
Ngài “chọn công trình của Chúa” chứ “không chọn Chúa”.
Vậy làm cách nào để chọn Chúa???
Dễ hơn cả ăn cơm sườn. Đơn giản là khám phá ra gương
mặt đích thực của mình.
Chúa sinh ra ta. Ta là con yêu dấu của Ngài.
“Thật vậy, chính Chúa Cha yêu mến anh em” (Ga
16:27)
Chúa chọn ta từ trong lòng mẹ và sai ta làm ngôn sứ
cho muôn dân. Chọn mọi người – không trừ ai.
Chúa trong ta, ta trong Chúa. “Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và
Thầy ở trong anh em” (Ga 14:20).
Vậy ngay từ hôm nay, ta gạt bỏ tư tưởng mình là yếu
đuối, phàm hèn, tôi lỗi.
Đón nhận chức phận cao quý: là con yêu của Chúa.
Tập
sống với kết hiệp nên một với Chúa hiện diện ngay trong lòng mình.
Từ từ, chúng ta sẽ nhận ra khuôn mặt đích thực của
Chúa. Cuộc sống đạo của chúng ta dồi dào, bình an, hạnh phúc. Chính niềm vui
này là động lực thôi thúc chúng ta lên đường loan báo Tin Mừng mà chúng ta đang
nếm hưởng ngay trong cuộc đời thường ngày giữa trăm ngàn chông gai rải rác trên
đường.
Lúc đó chúng ta cũng xác tín rằng: chúng ta đã “chọn
Chúa”.
Bởi vì Chúa chính là nguồn hoan lạc của đời con.
Lập tức tương quan Vua-tôi, Chủ-tớ được thay thế bằng
tương quan yêu thương từ muôn thủa.
Trong Đức Ki-tô,
Người đã chọn ta
trước cả khi tạo thành vũ trụ,
để trước thánh nhan Người,
ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
nhờ tình thương của Người. (Ep 1:4)
Người đã chọn ta
trước cả khi tạo thành vũ trụ,
để trước thánh nhan Người,
ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
nhờ tình thương của Người. (Ep 1:4)
Người đã chọn ta. Ta ở đây hiểu theo nghĩa rất rộng – mọi người
– Có như thế mới phù hợp với tình yêu vô biên của Chúa.
Mà đã
chọn hết, không loại trừ ai thì vấn đề Chúa chọn không còn chỉ dành riêng cho
một số người nào.
Vấn
đề cuối cùng liên quan tới từng người trong chúng ta.. chính là:
Riêng tôi, tôi
có chọn Chúa không?
Thực vậy, theo kinh nghiệm của chúng tôi,
Tập
sống với kết hiệp nên một với Chúa hiện diện ngay trong lòng mình
là một trong những cách CHỌN CHÚA tuyệt vời
nhất.
Leave a Comment