Yêu như điên…
Yêu như điên…
Mc 12,28b-34 ; Hs
14,2-10
Có hát bài hát trong Mong Manh Ca :
Yêu như điên
nên Chúa xuống trần làm người… chưa ?
Đọc bài Tin Mừng này xong thì tôi cũng cần thẩm định:
mình là đã
yêu mến Chúa hết… hết… hết chưa ?
hay lại thấy
nó mờ mịt chẳng biết thế nào là hết ?
Biết lấy cái
gì mà cân đo đong đếm được ?
Tạm quên đi cho yên lòng !
Còn chuyện yêu người thân cận như chính mình.
Hy vọng mang máng biết yêu mình là như thế nào, tức là
còn biết lo cho mình như mua bán sắm sửa, ăn uống nhậu nhẹt, vui chơi đùa giỡn
với bạn bè, ốm đau lo thuốc thang chạy chữa… như thế hiểu được là mình yêu
mình.
Còn chuyện những người chung quanh gây hấn chửi bới
thù hận ganh ghét coi thường mình thì chẳng liên quan gì tới chuyện mình yêu
mình.
Lo cho mình còn chưa xong thế thì còn yêu ai như yêu
mình được ?
Quên đi cho nhẹ mình !
Kể ra cũng khó thật… Thôi, im lặng và cầu nguyện bên
Chúa.
Hy vọng : “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !”.
A ! Thôi, bận tâm làm gì tới chuyện cân đo đong đếm để
xem mình yêu Chúa hết tới đâu rồi ;
hay thẩm định xem mình yêu người thân cận như chính mình
chưa,
lo làm gì cho mệt đầu nặng óc căng thẳng thần kinh,
không khéo lại tâm thần mất thôi.
Mỗi ngày trung thành im lặng trong đời sống cầu nguyện (đến
chơi với) sẽ cảm nhận được mình đang sống trong gia đình Thiên Chúa.
Thật vui tươi, hạnh phúc và bình an vì đang được sống trong
mái ấm gia đình
chứ không phải ở ngoài đường hay phố chợ lạc lõng bơ vơ.
Những người con sống trong gia đình không bận tâm tới
chuyện cân đo đong đếm mỗi ngày yêu bố mẹ bao nhiêu lần, mấy giờ mấy phút mấy
giây là đủ nhưng là yêu thỏa thích, yêu cho tới không yêu được nữa thì thôi
(tức là ra nghĩa địa nằm).
Càng yêu thì càng quét nhà, rửa chén bát, cọ nhà vệ
sinh, giặt giũ quần áo, đi chợ nấu cơm canh thật ngon… thức khuya dậy sớm, phục
vụ cho đến khi bở hơi tai thì nghỉ ngơi đôi chút…
Yêu Chúa và yêu người cũng thế thôi, người nhà mà (gia
đình Chúa) !
như thế “là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ”.
Nhớ kỹ dùm nhá.
Hát : Yêu như
điên nên Chúa xuống trần làm người,
cho anh em còn thắm mãi một nụ cười (tr 219).
“Chúng sẽ trở về cư
ngụ dưới bóng Ta, sẽ làm cho lúa miến hồi sinh nơi đồng ruộng, tựa vườn nho, chúng sẽ
sinh sôi nẩy nở, danh tiếng lẫy lừng như rượu Li-băng”.
Chúng ta “không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !”. Amen.
OTC
Leave a Comment