Ông Chủ Dại Dột
Ông Chủ Dại Dột
Mt
21,33-43.45-46 ; St 37,3-4.12-13a.17b-28
Đức Giêsu nói với thượng tế
và kỳ mục trong dân.
Ô ! thế ra Đức Giêsu “đụng
chạm” đến nhiều thành phần trong dân quá nhỉ ?
Thượng tế là vị đứng đầu
giới tư tế, thủ lãnh của dân, là tác viên chính trong phụng tự ở đền thờ và là
người chủ tọa Thượng Hội Đồng Do thái… dân chúng vẫn tỏ lòng tôn kính người mà
họ coi là trung gian chính thức giữa Thiên Chúa và dân Người.
Kỳ mục là những người có địa
vị trong xã hội, là những bậc niên trưởng hay phú ông. Vì muốn được có “chức
danh” nên họ gắn bó với Rô-ma cũng như với các thượng tế…
Nếu đọc bài Tin Mừng này như
một câu chuyện tự nhiên thì quả thật ai cũng nghĩ ông chủ miệt vườn này quá là
khù khờ, dại dột, dở hơi, hay… “điên khùng” nên trong Mong Manh Ca mới có bài
hát Yêu Như Điên…
Không biết vị thượng tế và
kỳ mục nghe dụ ngôn này có hiểu không nhỉ ? À ! có đấy, thông minh sáng dạ đấy
!“Nghe những
dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ”. Nhưng các vị có biết “con trai một” của ông chủ vườn
nho này là ai không ? Khi mà đang đứng lù lù trước mặt họ“Sau cùng, ông sai chính con
trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng : “Chúng sẽ nể con ta”.
Thiên Chúa dùng cách ứng xử
của con người, lòng dạ bất nhất của con người để rồi tỏ bày lòng xót thương của
Thiên Chúa “Đức
Giê-su bảo họ : “Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao ?
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công
trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta”.
Vì thế ông chủ miệt vườn này
đã không ứng xử theo cách con người tự nhiên góp ý là “Ác giả ác báo, ông sẽ tru
diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ
nộp hoa lợi cho ông”. Ông chủ đã
không tru diệt bọn “tá điền” này nhưng cũng đã trao cho người khác “biết điều”
hơn “Bởi đó,
tôi nói cho các ông hay : Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các
ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi”.
Chúng tôi không cần quăng
Ngài ra ngoài vườn như bọn tá điền “Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn
nho, và giết đi”mà chúng tôi để đứng
mỏi chân ở bên ngoài cuộc sống của chúng tôi cho “bõ ghét”, và cũng chẳng cần
phải giết mà để cho chết dần chết mòn cơ đấy. (ác thật!).
Mùa Chay, hoán cải là ân cần
đón Chúa vào trong nhà mình tức là vào trong cuộc sống mỗi người để nhà được
bật điện sáng trưng, ấm áp, bình an, hạnh phúc. Có Ánh Sáng, đồ đạc xếp đặt
ngăn nắp, trước sau, gọn gàng sạch sẽ để cuộc sống trở nên chứng nhân hùng hồn
mạnh mẽ trong Đức tin và lòng mến.
Câu chuyện của chú Giuse nhà
ông Ít-ra-en là hình ảnh nói về Đức Giêsu sau này. Đọc và ngẫm nghĩ cũng thấm
thía và cảm động quá sức lẽ mình nhỉ ?
Ông chủ “dại dột” thì các
đầy tớ cũng dại dột theo. Được nên giống ông chủ thì còn gì bằng ?
OTC
Leave a Comment