Tội Gì ?
Tội Gì ?
Lc 16,19-31 ; Gr 17,5-10
“Đức Giêsu nói với người Pharisêu dụ ngôn sau đây”.
Lần này Đức Giêsu
trực tiếp nói dụ ngôn với các ông Pharisêu nhỉ ? Tại sao Thầy cứ chọc tức mấy
ông Pharisêu thế không biết ?
Nói ra như thế làm các ông mất mặt thì hỏi có còn
yêu thương không hay vì yêu thương mà nói ra như thế ? Các vị kinh sư và
Pharisêu có phải cũng là con cái của Chúa không ? Nếu vẫn là con cái mà phải xử
“cứng” đến như thế sao ạ ? Nói dụ ngôn như thế các vị Pharisêu có dễ hiểu hơn
không hay làm cho khó hiểu thêm ? Ở đây, các ông Pharisêu là cái ông nhà giàu à
?
Hôm nay, chúng
tôi có dễ hiểu dụ ngôn không ? Thưa phải suy nghĩ nát cả óc ra, tập trung cao
độ đến nghẹt thở, dành nhiều giờ thinh lặng một mình… để xem Chúa muốn dạy điều
gì cho ông Pharisêu và cho cả chúng tôi hôm nay nữa. Đúng vậy, chúng tôi đã
chia sẽ tâm tình qua việc viết lách bài vở Tin Mừng cho trang mạng, chúng tôi
quá vất vả khó khăn cực nhọc suốt cả tuần lễ trong việc suy niệm đến nỗi làm
cho mấy người ngồi chung quanh cũng phải bật cười lên và chắc chắn Chúa cũng
phải bật cười nữa, cười rung cả người…vì chúng tôi chia sẻ việc suy niệm Lời
Chúa để viết ra quá là chân thật.
“mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình”.
Tội của ông nhà
giàu là thế này đây :
– Tội thứ nhất
: “chung
cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm
vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế
gian” (Pl 3,19) ; hay “Hạng người đó
chẳng phục vụ Đức Ki-tô, Chúa chúng ta, mà phục vụ chính cái bụng của
mình. Họ dùng những lời ngọt ngào nịnh bợ mà quyến rũ những tâm hồn đơn sơ” (Rm 16,18)
Chúa của ông là
cái bụng vì ngày ngày cứ yến tiệc linh đình và thần của ông là cái thân xác vì
tối ngày chỉ chiêm ngắm mình với những lụa là gấm vóc. Vậy là chủ của ông không
phải là Thiên Chúa rồi nhá “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà
yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể
vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được” (Mt 6,24)
“Vì vậy Thầy bảo
cho anh em biết : đừng lo cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo cho thân
thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng
hơn áo mặc sao ?” (Mt
6,25)
– Tội thứ hai:
không quan tâm đến người anh em bên cạnh mình “Chẳng phải là
chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ ; thấy
ai mình trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em
cốt nhục ?” (Is 58,7)
“Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã
không cho uống ;
Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng : “Lạy Chúa, có bao giờ
chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu
hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu ?” (Mt 25,42-44)
Nói tóm lại, tội
của ông Pharisêu này là không giữ điều răn của Chúa : luật mến Chúa yêu người.
Tất cả mọi luật lệ tóm lại còn có hai, mà hai gồm tóm lại chỉ còn là một. Luật
Mến Yêu.
Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng
chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.'”
Thế là con cái
nhà Gờ Gờ biết tỏng ra rằng chỉ có đời sống cầu nguyện, nhất là cầu nguyện
thinh lặng lâu giờ trước Chúa Giêsu Thánh Thể mới có đời sống Đức tin, chứ
người chết có hiện về thì chỉ làm lo sợ hoang mang và… ốm cả người ra thôi !
(tin mới nhất là giờ lại có hai trại heo hai bên nữa)
“Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa làm chỗ
nương thân. Người ấy như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối
trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm
hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái”.
Leave a Comment