MÙA CHAY
TRỞ VỀ VỚI AI?
Lung Linh

Tất cả nhưng tên nhân vật trong câu chuyện này hòan toàn hư cấu, nếu có trùng tên vị nào, xin vui lòng lượng thứ cho.


Chúng tôi lại có cuộc chia sẻ bỏ túi trong khi nhâm nhi café. Lần này tôi khai mào trước:
Trong mùa chay, chúng ta trở về với ai?
Anh Phúc mỉm cười
Thế mà cũng hỏi!! Đứa con nít ranh cũng biết là trở về với Chúa.
Hòan tòan đúng. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ chúng ta trở về bằng cách nào?
Cả bọn bỗng trở nên đăm chiêu và suy tư…vì trong đầu của mỗi người dường như có những hình ảnh rất khác nhau về Chúa.
Anh Tiến – một tay kinh doanh có tiếng - chậm rãi tâm sự:
Mỗi mùa chay là một dịp tớ kiểm thảo bản thân xem mình có gây thiệt hại cho ai không. Tớ quyết tâm bồi thường xứng đáng cho họ.
Vậy sau mùa chay thì sao?
Có lẽ tớ từ từ lấy lại phong độ như trước. Có như thế mới lời nhiều chứ. Kinh doanh mà thật thà như đếm thì chỉ còn nước “bán thóc giống mà ăn”
Anh Thiện – một người nổi tiếng đạo đức – lên tiếng:
Theo tớ, mùa chay là mùa mình siêng năng làm những viêc đạo đức nhiều hơn nữa như: đi lễ, rước lễ, chầu phép lành, viếng thánh thể, lần hạt mỗi ngày một chuỗi, đặc biệt là tham gia ngắm 15 sự thương khó Đức Chúa Giêsu..
Vậy sau mùa chay thì sao?
Có lẽ tớ từ từ giảm bớt chứ tiếp tục mãi thì căng lắm. Không có thời gian..
Anh Thế tuyên bố
Tớ thực tế hơn nhiều, hàng ngày tớ uống 3 xị, hút một gói thuốc. Mùa chay tới, tớ uống một xị thôi và chỉ hút nửa gói mà thôi.
Vậy sau mùa chay thì sao?
Tớ lại uống 3 xị, hút một gói thuốc để mừng Chúa Phục Sinh chứ!!
Anh Hùng hùa theo
Đúng vậy, tớ hay la hét vợ con, văng tục bừa bãi, sẵn sàng dạy cho tên nào dám động đến tớ một bài học nhớ đời. Nhưng vào mùa Chay, tớ cũng sẽ bớt đi chút đỉnh hiền hòa hơn, bình tĩnh hơn..
Vậy sau mùa chay thì sao?
Có lẽ tớ từ từ lấy lại phong độ như trước (la hét, văng tục, trả đũa đến nơi đến chốn cho nó biết thế nào là lễ độ!!)
Anh Ân chậm rãi chia sẻ:
Mùa chay này, cộng đòan tớ sẽ lên chương trình thực thi bác ái với nhiều kế hoạch như: thăm người già yếu, cô độc; thăm các cha hưu dưỡng, phân phát quà cho những gia đình nghèo khó…
Bạn Minh Khoa – chúng tôi gọi đùa là nhà thần học – lúc này mới nghiêm trang chia sẻ:
Tớ đọc sách lễ Rôma  ngay lời nguyện nhập lễ đã minh định mục đích của việc ăn chay, kiêng thịt.
“Lạy Chúa, ngày hôm nay, tất cả chúng con ăn chay, hãm mình, để bước vào mùa tập luyện chiến đấu thiêng liêng. Xin giúp chúng con hằng biết sống khắc khổ, để ngày thêm vững mạnh mà chiến thắng ác thần”.
Các cậu lắng nghe cho kỹ lời Tiền tụng Chúa nhật thứ III Mùa Chay.
“Cha muốn chúng con dùng việc hãm mình để cảm tạ Cha. Nhờ đó, chúng con là những người tội lỗi, giảm bớt được tính kiêu căng và khi giúp nuôi dưỡng những người thiếu thốn, chúng con biết noi theo lòng nhân hậu của Cha”.
Thú thật với các bạn, tớ cũng đã từng cố gắng hãm mình, từ bỏ, tập tành các nhân đức y như vậy suốt hơn hai mươi năm. Nhưng chẳng ăn thua gì.
Tớ cũng đã từng hùng hồn tuyên bố – tuyên bố y như các đấng bề trên dạy – “sám hối là trở về với Chúa..” Nhưng than ôi! Kết quả của những cố gắng dụng công đó chỉ khiến cho tớ có cảm giác đạo đức hơn với những việc thuộc loại lập công đền tội trong tâm tình của kẻ làm thuê mong được Chúa thẩm phán chí công giàm bớt phần phạt... khi lê lết tấm linh hồn nhơ nhớp tới trước tòa Chúa Phán xét.
Tớ có cảm tưởng những việc thực hiện trong mùa Chay giống như những trái bong bóng được bơm căng lên nhưng chẳng mấy chốc sẽ xẹp lép khi mùa Phục Sinh tới. Nó giống như những ánh lửa được thổi bùng lên làm ấm lòng người trong chốc lát, rồi từ từ lịm tắt trong cuộc sống thường ngày đều đặn..
Riêng nhà thần học Minh Khoa nói có sách, mách có chứng khiến người nghe phải thán phục. Nhưng..
Nhưng.. nếu đọc kỹ thì chúng ta sẽ thấy thấp thoáng một khung trời đen tối ở trong hậu trường
Lý do: Chúng ta BƯỚC VÀO mùa tập luyện chiến đấu thiêng liêng hàm ý rằng khi Mùa Phục Sinh đến cũng là mùa chúng ta BƯỚC RA KHỎI mùa tập luyện chiến đấu thiêng liêng.  Đúng là “đánh trống bỏ dùi”!! Hẹn năm sau chúng ta sẽ lại BƯỚC VÀO rồi lại BƯỚC RA cứ thế mà trở về rồi lại đi hoang ... rồi lại trở về rồi lại đi hoang ... suốt cả đời!!
Câu thứ hai đưa ra mục đích của việc hãm mình cho chúng ta thấy rõ mình là người tội lỗi.
Thật đáng tiếc!! như thế lại rơi vào tư tưởng cực kỳ tiêu cực.
Đã phàm hèn, tội lỗi, yếu đuối thì chắc chắn là tha hồ sa đi ngã lại. Giỏi lắm cũng chỉ giảm bớt được một chút. Rồi mùa chay qua đi, CÁI TÔI lại bung mạnh hơn xưa sau một thời gian kìm nén!! Xôi hỏng, bỏng không!!! CÁI TÔI ngày càng vĩ đại theo thời gian...
Tóm lại, ý tưởng mùa chay là mùa trở về với Chúa dường như chỉ để rao giảng trong nhà thờ, để huấn đức cho oai, để hô hào, để tạo thành một chiến dịch rầm rộ nhằm trở về với Chúa cho bằng được ..
nhưng thực tế rất là đáng tiếc. Dù có đốt đuốc đi tìm cũng chẳng thấy bóng dáng Chúa đâu trong nhưng việc làm cụ thể trên...Tất cả những phương thế và tư tưởng trên không giúp chúng ta sống trong Chúa..mà chỉ khiến cho cái tôi phàm hèn ngày càng phàm hèn hơn và khoảng cách giữa Chúa và tôi càng xa xôi diệu vợi hơn.

Nói nghe hay lắm, vậy làm cách nào chúng ta có thể trở về với Chúa?
Dễ hơn ăn cơm sườn, trước hết tôi xin hỏi các bạn một câu rất đơn giản:
Chúa ở đâu?
Lại một phen thừ mặt ra.. Ai chẳng biết Chúa ở trên trời, trong nhà thờ, đặc biệt qua hình bánh. Nhưng để trả lời câu hỏi đơn giản này không dễ chút nào.
Chúa ở trên trời ư?
Thế thì chỉ khi nào chết đi tôi mới may ra có thể trở về với Ngài. Nhưng không được hưởng tôn nhan Ngài ngay lập tức..mà thường là chịu khó ngồi “bóc lịch” ở nơi Luyện ngục một thời gian rất ư lâu dài – nghe đâu một phút của Chúa bằng cả ngàn năm ở thế gian!!!
Chúa ở trong nhà thờ ư?
Thế thì sau khi tan lễ, chúng ta sẽ bái bai Ngài. Ngài vui lòng ở lại trong nhà thờ, còn chúng ta đi vào dòng đời với tất cả những lo toan chồng chất..
Chúa ở trong lòng ư?
Nếu Ngài thực sự trong lòng mình, sau khi rước Chúa, sao cả ngày không thể nhớ và sống với Ngài được một giây!!
Chính vì điều căn bản này khiến cho chúng ta cứ như những chú lính trong đèn kéo quân. “Ta chạy vòng vòng, ta chạy vòng quanh” hết mùa Chay này tới mùa Chay khác mà vẫn không đi đến đâu.
Chúa ở ngay trong lòng mình mà Ngài dường như vẫn xa tít mù khơi!!!
Lý do nào khiến cho mình luôn cảm thấy ngăn cách với Ngài như vậy?
Nó khiến cho cuộc trở về của chúng ta trở thành không tưởng!!
Xin thưa rằng:
Nguyên nhân căn bản nhất: chính là mặc cảm: 
“Lạy chúa, con chỉ tạo vật phàm hèn, yếu đuối, tội lỗi, xấu xa..”
Chính cái mặc cảm đáng thương này đã như bức tường ô nhục ngăn cách tôi không thể tới gần Ngài Nói chi tới  chuyện kết hiệp nên một với Ngài.
Làm sao hết mặc cảm tự ti đáng thương này?
Chẳng có chi là khó. Trước hết, mở lòng đón nhận Lời Chúa trong Kinh Thánh – Những lời mang lại cho ta những tư tưởng tích cực, mạnh mẽ..
thí dụ như những câu sau đây...còn cả trăm câu khác, tùy mỗi người lựa chọn cho riêng mình.
Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa. (Ga 1;13)
Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào :
Người yêu đến nỗi
cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa
-mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa (1Ga 3:1)
Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta,
nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta (Rm 5:5)
Thiên Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát,
nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ. (2Tm 1:7)
Nếu chúng ta suy đi nghĩ lại trong lòng  bốn câu nền tảng này nhiều ngày, nhiều tháng, liên tục liên tục, ròi tập sống trong cuộc sống hàng ngày với tâm tình tích cực trên, chắc chắn chúng ta sẽ dần dần thấy mình quả thực là con yêu dấu của Chúa, tràn đầy Thần Khí của Ngài..
Từ đó, đương nhiên sẽ thóat khỏi cảnh Bao nhiêu năm rồi mà vẫn loanh quanh… Ta đi loanh quanh cho đời mỏi mệt”.
Vậy mỗi mùa chay tới thì tôi làm gì?
Xin bạn đừng tưởng rằng tôi sau khi nhận ra mình là con yêu của Chúa, tràn đầy Thần Khí Ngài, tôi sẽ thành Thánh sống. Luôn sống trong Chúa trăm phần trăm, không còn lỗi phạm..
Không phải như vậy.. vì suốt hơn ba mươi năm đi trong tối tăm, con ngựa chứng của con người cũ vẫn cứ muốn quay về chốn xưa..
Tuy nhiên, mỗi lần vấp phạm, tôi trỗi dậy rất nhanh và tương đối đễ dàng nhờ tôi xác tín sức mạnh Thần Khí Thiên Chúa tràn đầy trong mình..
Nói cách khác trước kia mỗi buổi tối, tôi xét mình xem tôi đã lỗi phạm những gì..
Nhưng từ khi nhận ra Ngài trong tâm mình, tôi xét xem một ngày qua tôi sống với Ngài bao nhiêu phút rồi tìm cách để tăng thời gian lên.
Nói cho cùng, dù mùa nào đi nữa cũng đều giúp tôi sống với Chúa trọn vẹn hơn.
Đặc biệt mỗi Mùa chay tới chính là dịp tôi xác tín con đường của mình hơn nữa:
Đó chính là TRỞ VỀ VỚI CHÚA CỦA LÒNG Mình
       Chúa sống ngay trong lòng mình
       và TẬP SỐNG KẾT HIỆP NÊN MỘT VỚI NGÀI ngày càng nhuần nhuyễn hơn.









Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.