“Đừng quấy rầy tiếng ồn!”
“Đừng quấy rầy
tiếng ồn!”
Một đêm kia, khi thầy Bruno đang cầu nguyện thì tiếng
kêu ộp ộp của một con ếch quấy rầy thầy. Những cố gắng của thầy nhằm lờ đi cái
âm thanh ồn ào đó xem ra vô hiệu. Từ khung cửa sổ, thầy hét lên, “Im, ta đang cầu
nguyện”.
Vì là một người thánh thiện, nên lệnh của thầy được chấp
hành ngay. Mọi sinh vật kìm giữ âm thanh của mình tạo nên một sự im ắng thuận lợi
cho việc cầu nguyện.
Nhưng này đây, một âm thanh khác xen vào việc thờ phượng
của thầy Bruno - một tiếng nói ậm ự thốt lên rằng, “Có lẽ Thiên Chúa cũng hài lòng với tiếng kêu ộp
ộp của một con ếch như lời thầy hát các Thánh Vịnh”. Thầy Bruno dể
duôi biện bạch, “Trong
tiếng kêu ồn ào của một con ếch, có cái gì có thể làm vui tai Thiên Chúa?”.
Nhưng giọng nói ấy vẫn không chịu thua, “Tại sao thầy không nghĩ đến việc Thiên Chúa cũng đã tạo nên
cả những tiếng ồn?”.
Thầy Bruno quyết định tìm xem lý do. Thầy nhoài người
qua cửa sổ và ra lệnh, “Hát!”. Tiếng ộp ộp nhịp nhàng của con ếch toả
lan hoà chung với tiếng nhạc nền của tất cả những con ếch vùng lân cận. Và khi
thầy Bruno cùng lên tiếng với âm thanh đó, thì chúng ngưng kêu và thầy khám phá
ra rằng, nếu chịu dựng được chúng, chúng thật sự làm phong phú cái im ắng của
đêm.
Với khám phá đó, tâm hồn thầy Bruno trở nên hài hoà với vạn vật, và lần đầu tiên trong đời,
thầy hiểu ý
nghĩa của việc cầu nguyện.
Leave a Comment