Tỏ mình ra…
Tỏ mình ra…
Ga 21,1-14 ; Cv 4,1-12
Tỏ mình ra :
“Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ
Ti-bê-ri-a”.
– Khi lòng các ông trĩu nặng “Ông Si-môn Phê-rô nói với
các ông : “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp : “Chúng tôi cùng đi với anh.”
– Khi lòng buồn thì cảnh có vui đâu bao giờ. Bên trong không vui
thì bên ngoài cũng trắng tay “nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả”.
– Khi lòng buồn, thì bụng cũng đói meo “Người nói với các
ông : “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông trả lời : “Thưa không.”
– Tuy bụng thì đói, thân xác thì mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng vâng
theo không chối cãi, không lý luận, không đôi co, không đối chất… “Người
bảo các ông : “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.”
– Và cuối cùng, mọi người đều sáng mắt và ai cũng À ra ! “Các
ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá”.
Trước tiên phải kể đến ông Gioan “Người môn đệ được Đức Giê-su thương
mến nói với ông Phê-rô : “Chúa đó !”
Hơn lòng mong chờ
“Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai ?”, vì các ông biết
rằng đó là Chúa”.
Chúa
tỏ mình trong tâm trạng buồn ê ẩm, nỗi lòng quặn đau…
tưởng rằng sau ba năm theo Thầy sẽ thành vương tướng, có đất đứng
có ghế ngồi… thì hóa ra trước mặt mọi người quá là trơ trẽn, quê độ, lê đôi gót
mòn trở về với công việc buồn chán thường ngày. Chúa tỏ mình ra phải qua bao
công đoạn, qua bao tâm trạng lòng người…để rồi mới khám phá ra :
– Chúa tỏ mình ra cho các ông thấy và dẫn các ông theo hướng khác chứ
không phải hướng các ông mong chờ từ trước đây.
– Chúa tỏ mình ra như cánh cửa mở ra để các ông bước vào thế giới mới,
lãnh vực mới mà không ai nghĩ hay đoán trước được. Không ở trong hội đường,
không ở trong đền thờ, không một nghi thức nào nhưng là ở giữa giời, ngay bên
bờ cát biển và chỉ có gió và sóng thôi.
– Chúa tỏ mình ra làm cho tâm thần các ông rạng rỡ niềm vui khôn tả… ông
Phêrô đang ở trần mặc áo vào và nhảy tỏm xuống biển, còn các ông khác hân hoan
chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy những cá to nhỏ đủ loại…
– Chúa tỏ mình ra chiêu đãi các ông một bữa ăn huynh đệ mà trước đó
các ông cực nhọc cả đêm với sức mình không có đến được một con tép riu mà cho
vào bụng.
Mạnh dạn làm chứng
“Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi
chỗi dậy từ cõi chết”.
Chúa tỏ mình ra để rồi khi các ông bị điệu ra đứng trước quan
quyền vua chúa các ông đã mạnh dạn làm chứng mà trước đó các ông chưa được
đào tạo ở trường lớp nào.
“Họ cho điệu hai Tông Đồ ra giữa hội đồng và tra hỏi : “Nhờ quyền
năng nào hay nhân danh ai mà các ông làm điều ấy ?”
Nhờ quyền năng đầy Thánh Thần, thái độ phong cách của các ông rất
tự tin, chững chạc, đĩnh đạc và lời nói quả quyết mạnh mẽ xuôi chảy như người
có học
“Bấy giờ, ông Phê-rô được đầy Thánh Thần,
liền nói với họ : “Thưa quý vị thủ lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, hôm nay
chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về
cách thức người ấy đã được cứu chữa… “.
Mỗi ngày chúng tôi để giờ ra đến ở với Chúa và chúng tôi đã cảm
nghiệm Chúa cũng đã tỏ mình ra cho chúng tôi để chúng tôi có một đức Tin sống
động, lòng mến sắt son và lòng cậy trông vững vàng.
Bởi đó “Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ ; vì
dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để
chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.”
OTC
Leave a Comment